Được sinh ra và lớn lên ở Hà Nội, bản thân tôi rất mê áo dài vì từ nhỏ, áo dài đã gắn với cuộc sống hàng ngày quanh tôi. Tôi vẫn nhớ như in hình ảnh các bà các cô xúng xính vào dài vào dịp lễ Tết, cưới hỏi; hay các thiếu nữ trong tà áo trắng tinh khôi tuổi học trò.
Đến nay, mặc dù sống xa quê hương nhưng tôi vẫn tranh thủ các dịp đặc biệt để có thể diện tà áo dài yêu thích, vừa để lưu giữ kỉ niệm trong các dịp Tết truyền thống, vừa để ghi lại phong cách tự nhiên đẹp đẽ quanh mình.
Tôi nhớ có một lần khi tham gia sự kiện giới thiệu về trang phục truyền thống các nước ở trường tiểu học, tôi đã tự hào khoác lên mình bộ áo dài và dạy cho học sinh bản địa một số câu chào hỏi đơn giản bằng tiếng Việt. Tôi cũng mặc áo dài vào những trọng đại của gia đình, như khi con trai lớn của tôi lên cấp 2 hay khi các bạn em kết thúc năm tháng mẫu giáo để học tiểu học, nhất là thời điểm đó ở Nhật là lúc hoa anh đào nở rộ.
Mỗi lần mặc áo dài, tôi luôn cảm giác tự tin, tự hào. Chính các bạn bè người Nhật cũng đều thấy thích thú với áo dài và khen áo dài đẹp. Không chỉ vậy, tôi còn truyền cảm hứng và khuyến khích các con mình mặc áo dài. Mỗi lần về Việt Nam, tôi luôn tìm mua áo dài cho cả nhà. Thật may mắn là trong gia đình tôi bây giờ, có 2 bạn bé lúc nào cũng yêu mến áo dài giống mẹ.
Nếu những câu chuyện này chạm đến trái tim bạn, hãy chung tay cùng chúng tôi giúp đỡ các em nhỏ mồ côi và tàn tật ở Việt Nam, thông qua đường link quyên góp của Hello Asso tại đây: https://www.helloasso.com/associations/art-space/formulaires/1/en
Comments