top of page

Bà Dalila Fléchet



Tôi là một giáo viên đã về hưu. Cuộc hội ngộ của tôi với Việt Nam ngày ấy đã được thắp sáng trong ngọn lửa của tình yêu. Khi tôi 15 tuổi, tôi biết đến Việt Nam lần đầu tiên, cuộc gặp gỡ của tôi và anh dù không chung một ngôn ngữ, nhưng khi nhìn về phía nhau, tôi biết rằng chúng tôi đã yêu nhau kể từ giây phút ấy. Anh sinh ra ở Sài Gòn năm 1959, có bố là người Pháp và mẹ là một người phụ nữ Việt Nam.



Dòng đời đã đưa đẩy tôi đến với anh sau 3 năm trải qua những năm tháng tươi đẹp cùng nhau. Anh là mối tình đầu của tôi và cũng là người đưa tôi bước vào thế giới văn hoá Việt quê hương anh: từ văn hoá (âm nhạc, những bức tranh khảm trai, và ngôn ngữ), nền ẩm thực phong phú (nem, gỏi cuốn, phở, bánh rán vàng ươm), đến lòng dũng cảm, sự bền bỉ và khiêm tốn của người Việt Nam cũng như tà áo dài Việt. Lòng yêu thương Việt Nam của tôi cũng được bồi đắp bởi một người anh trai thân thiết của tôi, người mà thời trẻ là đệ tử của Võ sư Phạm Xuân Tông - người thầy của Việt võ đạo.


Mỗi khi tôi mặc áo dài Việt Nam, tôi tự nhìn vào bản thân thấy sự thanh lịch, nữ tính và cảm thấy bản thân được sống lại trong kỉ niệm về tình yêu đầu đời của tôi và cội nguồn văn hoá của nó. Trong một tích tắc ấy, tôi cảm thấy mình có một chút Việt Nam và tôi yêu mến điều đó. Tôi chưa có vinh dự được đến thăm Việt Nam nhưng tôi biết rằng tôi sẽ thực hiện chuyến đi cuối cùng trong bộ áo dài thật đẹp, đó là một trong những ước nguyện cuối cùng của tôi.


Nếu những câu chuyện này chạm đến trái tim bạn, hãy chung tay cùng chúng tôi giúp đỡ các em nhỏ mồ côi và tàn tật ở Việt Nam, thông qua đường link quyên góp của Hello Asso tại đây: https://www.helloasso.com/associations/art-space/formulaires/1/en

Recent Posts

See All

An Vy

Comments


bottom of page